“Sư phụ ơi!” - tiếng gọi thiêng liêng từ sâu thẳm tâm linh
Bài hát “Sư phụ ơi!” của tác giả Minh Kha chạm tới trái tim của biết bao đệ tử Đại Pháp, khiến bao người rơi lệ. Có thính giả chia sẻ: “Cứ nghe là khóc. Nghe bao nhiêu lần khóc bấy nhiêu lần. Cảm ơn tác giả đã hát lên nỗi lòng của các đệ tử Đại Pháp”.
Cội nguồn cảm hứng sáng tác bài hát “Sư phụ ơi!”
“Sư phụ ơi!” là cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa thơ và nhạc trong sự nghiệp sáng tác của Minh Kha - một Đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Minh Kha chia sẻ: Trước đây, anh không hiểu tại sao nhạc sĩ lại có thể phổ nhạc cho thơ. Thế rồi bài thơ “Sư phụ ơi!” trên trang “Thơ và nhạc của đệ tử Đại Pháp” mà anh tình cờ đọc được đã khơi nguồn cảm hứng sáng tác cho anh.
Ngay từ những nốt nhạc đầu tiên, giai điệu và ca từ đã hòa quyện vào nhau để vừa diễn tả sự mênh mang của vũ trụ, vừa diễn tả tấm lòng từ bi vô lượng của Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp: Đại sư Lý Hồng Chí.
Bài thơ: “Sư phụ ơi!”
Kính dâng Sư phụ của chúng con!
Con chỉ là một sinh mệnh nhỏ nhoi
Trong đại khung mênh mông và vô tận
Giữa tầng tầng chúng sinh nhiều vô lượng
Vì lẽ gì Sư phụ nhận ra con?
Con chỉ là một sinh mệnh nhỏ nhoi
Nhỏ đến mức không có từ để tả
Quên đường về, lầm lạc nơi trần thế
Vì lẽ gì Sư phụ chẳng quên con?
Ngày trở về đã đang rút ngắn dần
Con hời hợt ngày tiếp ngày hướng ngoại
Đường trở về vẫn ngàn trùng vời vợi
Lo thắt lòng, Sư phụ gọi: Tỉnh mau!
Khổ nạn nhiều nhưng con chẳng sợ đâu
Lỡ chuyến về mới thật là đáng sợ
Trên đường tu tất cả là “hảo sự”
Tạ ơn Người-Sư phụ của chúng con!
Bắc Ninh, tháng 5/2018
Tố Trinh
Bài hát: “Sư phụ ơi!”
Ý thơ: Tố Trinh
Nhạc và ca từ: Minh Kha
Mênh mông trong vũ trụ, con chỉ là lạp tử nhỏ bé
Biển trời bao la, trong vô tận con thật nhỏ nhoi
Hồng trần u mê, chúng sinh nhiều vô lượng
Sâu trong kiếp nạn, ân đức Người dẫn con quay về
Mênh mông nơi vũ trụ, con chỉ là lạp tử nhỏ bé
Tầng tầng thương khung, trong vô tận con thật nhỏ nhoi
Đường về thiên môn, con mải mê nơi hồng trần
Mà chẳng hề quên con, Sư tôn Người gọi con mau thức dậy
Ngày trở về đang đến, đã đang rút lại ngắn dần
Hời hợt trong mê đắm, thấy con, Người lòng vẫn lo
Đường đi thật gian nan, nhưng Người luôn vẫn bên con
Lòng nặng nỗi lo âu, trong kiếp nạn, Người gọi con mau thức dậy…
“Sư phụ ơi!” là tiếng lòng của Minh Kha, cũng là tiếng lòng của các đệ tử Đại Pháp, dâng lên người Thầy mà họ vô cùng tôn kính và biết ơn. Hy vọng rằng với trí huệ được Đại Pháp khai mở, tác giả Minh Kha sẽ tiếp tục viết thêm nhiều ca khúc hay về Đại sư Lý Hồng Chí và về Pháp Luân Đại Pháp.
Hàn Mai